21/7/14

SERENADE


Thơ: Hoàng Rô
Tranh: Một Danna


Ý chân viết nhạc. Chiều
buông nốt nhạc oằn oại trên
khuông. Gẫy âm, đứt mạch,
đảo phách.
Cách bốn nhịp cầu.
Tiếng hải âu mải miết bạc màu.
Tiếng khói tàu than thở.
Tiếng mơ ú
â…
Tôi thở
dài những kí âm. Tôi sờ
những kí tự. Mờ
mập. Ngừng
ngập. Phồng
phập!
Trên phím đàn những kí âm đứt đoạn.
Xen chéo hỗn loạn kí ngôn. Cười.
Lưỡi cắn môi.
Gẫy hết rồi.

Tôi viết đời nguệch ngoạc trên trang giấy,
cuộc phiêu du chếch choáng ngôn từ say,
chữ cái tê cay tạo trọng âm nghịch nhĩ,
ngày đen chưa đi mà đêm trắng đã trở về.
Tôi không thể tạo câu dài như ánh sáng,
những đam mê tự giới hạn tâm hồn.
Đời lớn khôn bởi nói lời dại dột,
cuộc sống ngột vì giấc mộng vượt trùng dương.
Phóng tầm mắt ra ngàn phương,
để quên rằng hướng nào ta đứng.
Mắt không cùm gông tâm hồn vẫn chịu đựng,
bởi ách ngôn từ chẳng đặt trên lưng,
mà tạo bẫy trong ngực căng thổn thức.
Nụ cười tươi ẩn tàng nỗi buồn bực,
khúc nhạc chiều mang âm vực bình minh.

Có đôi khi tôi chợt nhớ cuộc tình,
chối bỏ hình trái tim tôi tìm em trong văn tự.
Men hồng cay sưa.
Vị nhan diễm đắng.
Bạc lặng.
Mạng sao.
Trên trời cao sóng ngực lung linh,
dưới hồn tôi nhạc tình cô thành kí tự,
chữ hoàng hôn vẽ bóng hình thiếu nữ,
dây đam mê kéo khúc nhạc cũ vọng về.
Âm giọng buồn lê thê,
tương lai về quá khứ.
Ngôn chữ nhập nhoà,
ghét hoà yêu trộn.
Trái tim đần độn,
lẫn lộn ghét yêu
Hỏi Mị Châu : điều chi làm căm giận?
Nàng trả lời : thù hận tạo tình yêu.
Hỏi cây cau : anh thương ai nhiều?
Cao trả lời : tình yêu tạo hận dỗi.
Mọi cuộc tình có cặp có đôi.
Mọi khái niệm cũng đi thành đôi cặp.
Cặp mắt xa vời.
Đôi môi cháy bỏng.
Cặp ngực đầy cong.
Đôi chân thon thẳng.
Những cặp trăng
nghĩa không thẳng.
Trăng in hồ thu lạnh.
Trăng gọi lá trúc rơi.
Trăng đối chọi mặt trời.
Trăng ru đời hoa rượu.
Trăng cười sao lấp lánh…
Sao trăng chẳng duy nhất một đôi?
Sao tình không mỏi mong một cặp?
Mâu thuẫn lặp.
Ngôn từ đánh cắp tình yêu.
Tình khúc nhạc chiều.

………... Yêu
câm lặng. Thơ
câm lặng. Đời
câm lặng. Tôi
lặng câm……
Để lắng nghe thanh âm serenade.
Nhạt.
Những nốt nhoà.
Tay vuốt qua biết bao hạt bụi.
Mơn man.
Phím đàn hư không.
Trông ra khung cửa rực hoàng hôn.
Nụ.
Đôi son cười hé mở.
Âm mộng mơ rơi trong khe ngực.
Tức.
Dậy trái tim.
Tiếng Son tìm hơi thở lạ.
Tiếng La.
Là Lá La Là La Là.
Tiếng Si sa trong vực sân mộng mị.
Tiếng Mi.
Gọi Ta lạnh căm.
Tiếng Rê uốn lưỡi răng cầm cập.
Tiếng Đô.
Kéo Đồ lên cơ bắp.
Tiếng Pha sắp trong lọ nước hoa.
Phun ra.
Dòng nước đặc hòa
âm
thầm lặng tận hưởng vị đê mê.
Tê nhạc chiều êm.
Bóng sương đêm chờ

giấc mơ chiều.
Trong mùi nhạc tôi mơ miền xa vắng,
xem âm thanh phẳng lặng ý tượng huyền.
tiếng hoang động thoảng vị trinh nguyên,
gợn con sóng trầm hương xuyên không ngộ,
bờ vách cổ trôi vô ngôn thăm thẳm,
thoát âm mê tôi chìm trong ngộ đắm,
niệm đã không thì đắm chìm trong không niệm,
dứt tướng hình lại miên hiện tướng vô,
cõi tây phương chẳng ai đứng đợi chờ,
tung hạt cát bơ vơ nơi cực lạc,
gió sa mạc thổi vô hình man mác,
lột áo hình, khoác vô cực khoái lên xem…
Không hoa văn, không đen, không sáng,
không chàng màng một vẩy niệm hoa văn,
không vết mờ, không hằn in kí tự.
Tưởng thoát rồi, không một ý suy tư.
Dư âm không trong cũi.
Tôi cười, nhặt ngôn tự vào túi.
Phủi. Bụi. Thói. Quen.

Tôi soi âm mình dưới ánh đèn chiều muộn,
trên môi xước dòng chữ lạ trào tuôn…
không chữ hoa KHÔNG CHỮ THƯỜNG không dâu
săc không dấu huyên không dấu
nga không một dấu chấm câu
Rơi rớt trên hè, chảy về đâu?
Ở ngoài xa sóng biển gợn bạc đầu
bất tận… Khúc nhạc chiều đậu trên tiếng hải âu.
Đâu?
hải đăng, lầu đăng,
đèn đường, đèn biển,
đất đứt, đất liền,
biển liền, sóng vỡ,
sóng vỗ, biển động,
ngày mộng, đêm mơ,
âm mờ, thanh sắc,
thanh huyền, dao sắc,
tiếng cắt, âm sặc,
vẫn còn thắc mắc?
chữ hát, nốt kêu,
giọng đều, tông ngắt,
hoa mắt, hoa tai,
hoa tay, nhạc chạy,
âm thay, điệu hát,
serenade,
xê-rê-nát,

Khát.
Khát một thời hoa rơi cánh đỏ.
Khát chiều đổ nắng chạy choàng giang.
Khát nụ hôn vàng bóng lang thang.
Khát âm hoang ru hồn kí ảnh.
Khát miệng cười gợi vị mong manh.
Khát sắc thanh gọi tên đời ú ớ.
Khát mực loang phá mớ câu hình.
Khát một nguyên âm tạo tiếng tình.
Khát môi trinh. Khát
serenade.

Hạt.
Hạt bụi hồng vướng gót trầm linh.
Hạt nắng hoang chạm ngón âm tình.
Hạt tâm trinh giấu hương trong miết.
Hạt mê tương kéo dài chết kiếp.
Hạt ngôn từ xiết chặt những hồn thơ.
Hạt tinh trà trùng lụt giấc mận mơ.
Hạt đợi chờ chiều trăng in vũng nước.
Hạt nhân chữ khước từ.
Hạt âm tự. Hạt
serenade.

Nát.
Nát một đời rượu say cánh đổ.
Nát một mùa hoa nở trong đêm.
Nát một đêm trăng tàn sao nhãng.
Nát một sáng sương đọng bờ mi.
Nát đường đi bùn lầy vạt trắng.
Nát tia nắng vương vẩy vàng hôn.
Nát tinh hồng gió thu gai xước.
Nát mặt nước tâm động không minh.
Nát cuộc tình. Nát âm điệu
khúc nhạc chiều. Nát
serenade.

Nhạt.
Nhạt vị tục, tan mùi cay đắng.
Nhạt phụ âm, nguyên tiếng đa chiều.
Nhạt hơi rượu, ngữ nghĩa liêu xiêu.
Nhạt qui chiếu, thời gian mất bóng.
Nhạt nhẽo nước trong.
Nhạt nhoà kí ức.
Nhạt những buồn bực. Nhạt
nỗi đam mê. Nhạt
serenade.

Hát.
Hát ru tình, ru những âm tinh.
Hát chạm đời, chạm vị hơi môi.
Hát xiêu hồn, xiêu dạo ánh hoàng hôn.
Hát vỡ mộng kí tự con.
Hát tan giấc mộng lớn.
Hát phiêu diêu ngọn gió vô thường.
Hát nẻo đường xa dần bụi đỏ.
Hát hải âu chiều không bến đậu.
Hát nước qua cầu.
Hát câu. Hát
phụ âm. Hát
s-e-r-e-n-a-d-e.

S_E_R_E_N_A_D_E

S
Sóng Sứt Sẹo xô bờ đá trập trùng dương
đường cát mặn Say chiều Sánh Sáng
Sáng một nửa, tối non nửa Sinh Sôi
ngồi vẽ cát thấy âm Sâu Sặc tiếng chiều
thiêu hồng hôn thiêu âm hình Sóng ảnh
ánh Siêu hồng đốt cháy Siêu hình âm
cầm nốt Son ném giữa đảo hư không
mong trời cao giáng Si vào giấc mộng

R
Rặng tRe sông Rì Rào âm giốc
gốc cây già Rứa lửa chiều hoang
Ràng âm chuỷ vào tRong chữ nắng
lặng đứng nhìn nét đất vào Ra
hạ âm cung dài Reo gió mát
hát tiếng vàng Rặng sóng xa xa
cả tRời cao âm thương động đậy
dậy tRên mùi hơi ấm khe môi
lời thủ thỉ vũ âm tRầm mặc
lạc kí thanh lối chữ tRở về

N
NgôN từ từ Ngôn sắc sắc
sắc thaNh âm sắc Nhạc chiều
diều tuNg lưỡi trêN khôNg sắc NhọN
NgọN lục huyềN mọc dưới châN trâu
đầu tiếNg tiêu âm đeN quýNh quẩy
cuối lưNg huyềN đuôi vẫy du dươNg
đườNg trắNg triềN meN thaNh sắp tắt
Ngắt / kí âm khôNg sắc khôNg huyềN

D
Dài tay với vách Đá hư
từ không hư ngữ tự bung pháp Dời
Đời tuột tay pháp rơi sâu xuống vực
bực miệng cười Dựt vút tận trời cao
tạo vần thơ chiều quen không ám ảnh
ánh tịch tà chẳng hề tạo bóng ma
là ngôn tự vẫn Đùa Đời nghịch pháp
ngáp xong rồi mà thấy tiếng Đã thành Đâu
câu chưa tạo mà tâm như thấu hiểu
chiều chợt cười ánh núi giả tâm

ngắm vàng mê. Ngắm
ngôn từ. Ngắm
nhạc âm. Ngắm
không lặng câm.
Tia nắng chiều kéo vĩ cầm bóng tối.
Giọt môi hồng lan giọng tới xa xanh.
Sóng dâng cao nhấn phím xuống âm trào.
Khói sáo tàu hút giai cung trong ngực.
Thao thức mi thăng mắt nhắm mơ.
Cả không gian dậy hoà tấu như tờ.
Nảy vần thơ lịm điệu yêu yêu…
Ngực kiều liễu bay bay theo gió tóc.
Nóc nhà thờ cây thánh giá dưới chân thơm.
Cỏ chớm mọc trên góc trời cẩm thạch.
Chuông khánh vang thiên thần nữ trộm nhìn.
Yêu yêu thần, mê mê tượng.
Nhìn tưởng kí hiệu, hư thực không xem.
Lấy âm thanh gắn hai miền tâm thức.
Keo sực nức mùi hương dung trần.
Mất hồn theo những gót chân.
Tưởng sẽ tới hầm trời thánh thiện.
Ngỡ giáng đời một bóng tiên thơm.
Tỉnh ra trút áo là cơn mơ chiều.
Bởi làn môi đã nói lời da thịt.
Và ngón âm hồng đã phá vị bâng quơ.
Những tôn thờ nay tim đời phá bỏ.
Chạy theo ngôn của hiện sống không có lời.
Bỏ rơi kí hiệu.
Truy điệu âm thanh .
Hình thành không âm hiệu.
Không cần hiểu.

Khúc nhạc chiều.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét