Thơ: Hoàng Rô
Tranh: Một Danna
nhìn thế giới từ Dưới
ngục sâu
thấy lO âu
đan xen hoảng sợ
có tâm hồn tinh khiết hoang Sơ
mà thế nhân gọi là khùng điên ngốc nghếch
máu Trần
gian nuôi đầy cOn mắt lệch
những hỆ
tâm xếch một phía chân trời
chân trời kia là những câu lời
Viết lên bởi siêu nhân kí tự
hộp phấn lời thoa trên tấm Suy tư
che vết sẹo hồn thơ tên tội phạm
Kìa địa đàng quỉ ám điều tiêu
tiếng dã man vang từ trái Yêu thổn thức
là con người muốn sống bằng tâm thực
không cao sang sực nức giả hương
chỉ tình thương dọc đường thật sống
D…… đáy
O………. trần
S…………… gian
T………………… rộng
O…… hai tiếng HIỆN SINH……………
EXISTENTIALISM
V………
S……
K…
Y
E X I S T E N T I A L IS M
I S E T A M
I – kIerkegaard
Người tình kiều liễu hé khờ môi
hương gáy say lan màu bóng tối
ngợp tình yêu vẫn thấy đời tội lỗi
những hoài nghi mơn trên sóng ngực đồi.
Hoài nghi tôi, hoài nghi tồn sống,
trong cơn nồng nghi mớ mộng tình yêu.
Khung cửa đôi liêu,
đêm mê thiêu lát đèn bước bạc,
chuông nhà thờ lẽo lạc chốn hoài nghi.
Đức tin đi hỏi đức tin là gì?
Lời dối lừa gắn bờ mắt giả mi,
âm cầu nguyện phát ra từ miệng quỷ.
Hủy.
Lấy trái tim soi “đức tin” trong trẻo,
ánh “hoài nghi” tạo nghĩa đồng theo.
Hoài nghi chính là đức tin trong sáng!
Đêm say tình, say dấu hỏi cong.
Hỏi ngực yêu: tay nào trên biển rộng?
S –
nietzSche
Bơ vơ đứng giữa ngã chợ đời,
chọn đớn đau tìm lời chân lí.
Những tâm hồn tan nát sầu si
mang vẻ đẹp thần bi thoát tục,
giật mình lắng nghe khổ thương khúc
tận cõi lòng sôi sục nhựa sống dâng,
quên bẵng đi thiện đạo trí tầng tầng,
quên kí hiệu dối gian chắn lận.
Lòng từ bi che nỗi sợ quả thân,
núi tri thức đè bản năng nghẹt tận,
ánh niềm tin xuyên ngực lép máu tuôn,
băng vết thương bằng siêu hình dải cuộn.
Trước nhà thờ đôi lời sám hối muộn,
tự dối mình bằng những tiếng ăn năn.
Nào, lấy khăn lau mắt cha chủ nợ.
Thượng đế chết rồi, nô lệ ơi!
Địa ngục đây bỗng lặng ngắt như tờ,
những dấu biểu ngàn năm giờ hư ảo,
vạc ngục trần hỏa táng Đấng Tối Cao.
Thế giới sẽ ra sao?
Chợt…
Tường đạo đức vỡ trăm ngàn mảnh nhỏ,
là sức mạnh người hùng khát tự do,
là siêu nhân vượt qua mọi nền văn hóa nhỏ,
rồi giết người không tội lỗi đắn đo?
E - hEidEggEr
Con mắt ta nhìn thế gian hiện hữu,
lấy gì nhìn con mắt ta đây?
Ego kéo thế giới quan thức dậy,
điểm tựa nào đỡ đậy cái tôi?
Hàng ngàn năm dasein vùi trong bóng tối,
cái tôi này trộn lầy lội trần gian.
Đặt lịch sử nặng trĩu bàn cân,
sự kiện nào being chân chia vạch?
Mốc siêu hình được ghi trong sách,
là một thứ giả siêu hình mong manh.
Những kí hiệu đóng băng trong khói lạnh,
ướp vào đầu đau buốt lưỡi răng,
và thuốc độc mà tri thức luôn mang
là chất ướp cho xác đời đang giả sống.
Tách tồn tại ra ngoài hiện hữu động
thấy thể chân xa rộng không bến bờ,
hồn siêu việt lan khắp chốn kinh thơ,
nấp hàm ngôn trong tiềm thức siêu mơ,
siêu thế giới ở hiện sinh vô thể?
T –
sarTre
Bức sinh tồn vẽ những cảnh xa xăm,
tiếng bản năng giữa vòng say lạ lẫm.
Tận cõi lòng thét những lời câm,
trên miệng nôn xảo ngôn hí hận.
Trong hầm đời bày bao trận trừng đau
cho bản chất theo sau hiện sống.
Cuộc phiêu du chìm trong giấc mộng,
nhìn đất khô hố hổng rạn phai,
giữa chợ hoang trần mình quay lại
tìm bản thể vu dại hư ngô,
thấy tự do không một chút mơ hồ.
Bỏ phồn hoa đắm hồn trong suy ngộ,
vứt sách tri phơi mình trên hè phố.
Không biết gì. Không biết khổ đau.
Phải để cho hiện sinh bắt đầu
là cội nguồn của mọi màu bản sắc,
tính nhân bản không cần thắc mắc
cuộc sinh tồn tự khải mặc giá trị yêu đương.
Quên hết mọi đường,
chìm trong sung sướng,
mơ tuởng tự do,
không lo người khác,
sự đời bỏ mặc?
A – derridA
Cuộc sống tràn ngập những hồng tâm.
Đó, hiện sinh mang tên độc tẩm.
Hướng tới bản năng câm
cũng là âm “hướng tới”,
bởi logos chắn che những mong đợi,
những tự do bản sống chơi vơi.
Rồi “hiện sinh” cũng chỉ là dấu đời,
vết chữ câm trôi vô vàn kí hiệu.
Đặt “hiện sinh” vào hai chiều đối nghĩa,
thấy “hiện diệt” tối tỏa nguy nga
(existence – dietence).
Đến khi “tồn tại” bước ra,
ta chợt nhận là “không tồn tại”
(existence – non-existence).
Cuộc sống ư? Chính là học chết!
Học sống, không là gì hết,
chỉ học chết, học chết mà thôi.
Sống chết hai bờ
không thể chia nghĩa.
Trên dòng hiện-sinh-diệt,
tháng năm có biết
hướng chảy logos?
M – Một danna
……………………nơi tạo mình
khóc lên hai tiếng hiện sinh
buồn vui thế cuộc lặng thinh đáy lòng
mặc trôi thơ ý theo dòng
đời người năm tháng sóng sông vô thường
trải qua tình cuộc tư tương
công danh phù ảo khói sương tan dần
thấu tâm vũ trụ hợp tan
giật mình tóc bạc nhớ năm ra đời
cháu con tụ hợp nhắn lời
lặng nhìn cười mỉm quay……
ISETAM
IJKHIENSINHTEUEFJTQWRAMKIFHMUM
HIỆNSINH
Sống hết mình cho hiện tại,
cho những gì đang diễn ra,
cho địa ngục bỏ qua,
cho thiên đàng tiếc nuối.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét