“Khởi thủy chưa có phương pháp. Khởi thủy là hỗn mang
chưa có phân định. Khi cái hỗn mang ấy phân định thì mới có phương pháp. Vậy
phương pháp ra đời như thế nào? Nó ra đời từ một nét, gọi là nhất họa pháp"
"Nếu họa sĩ
không hiểu được cái lí muôn vật, không nắm được dáng vẻ bên ngoài của những nội
tình tinh tế của sông núi và con người, hoặc bản chất của chim thú cây cỏ, hoặc
bản chất của hồ ao, đình tạ và dinh tháp, ấy là vì chưa nắm được cái nguyên lí
nhất họa pháp nó xuyên suốt mọi vật vậy"
"Phương pháp
được sáng tạo ra cho hội họa, và quá trình sáng tạo ấy làm tan biến các hạn chế.
Khi phương pháp và hạn chế không xâm phạm nhau, ấy là lúc đã được hiểu được
những xoay vần của trời đất. Lúc ấy cái nguyên lí của hội họa mới được phát lộ
và cái nguyên lí của nhất họa pháp mới được thấu hiểu vậy"
"Còn có câu
“Bậc chí nhân không có phương pháp gì”. Nói vậy không có nghĩa là họ không có
phương pháp, mà là họ có cái phương pháp cao nhất, phương pháp của vô phương
pháp"
"Hà cớ gì ta
phải dập khuôn theo cổ nhân? Tại sao ta không nuôi dưỡng phát triển sức mạnh
của riêng mình?"
"Điều quan trọng là ta phải tôn trọng cái
năng khiếu bẩm sinh của mình, không được sao lãng nó. Biết hoặc thấy một bức
tranh trong đầu mà không hóa nó ra thành thật là tự cùm trói mình vậy. Người
bẩm sinh có tài vẽ phải biết trọng cái năng khiếu của mình, giữ gìn nó, củng cố
nó, đừng phung phí nó, mà cũng đừng để nó ngủ vùi trong tâm khảm”
(Trịnh Lữ dịch)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét